Hai cốc nước nóng thị phạm của vị Thiền sư
Hai cốc nước nóng thị phạm của vị Thiền sư
Team Uống Trà Thôi sưu tầm
Haruka 28 tuổi, xinh đẹp, thông minh, tốt bụng nhưng dường như may mắn chưa bao giờ mỉm cười với cô. Mọi việc trong cuộc sống của cô đều rất khó khăn và không được suôn sẻ. Điều này làm cô lúc nào cũng rầu rĩ và buồn phiền.
Một lần, trong chuyến hành hương, Haruka gặp một vị Thiền sư sống trên một am nhỏ trên núi cao, cô mới xin hỏi ông về tình cảnh của mình. Haruka buồn bã nói: “Thưa thầy, cuộc sống của con mệt mỏi quá, có nhiều thứ con muốn buông mà không thể, khiến tâm trí rất khổ sở, con phải làm sao đây?”.
Thiền sư nghe Haruka kể về cuộc sống của mình xong, ông liền pha trà và đưa cho cô một cái cốc thuỷ tinh, bảo cô cầm lấy rồi ông liên tục rót nước sôi nóng vào cốc, nước chảy tràn ra cả tay, nóng không chịu nổi, Haruka buông tay, chiếc cốc rơi xuống sàn vỡ tan.
Vị Thiền sư từ tốn nói: “Đau rồi tự khắc sẽ buông, có điều tại sao biết sẽ đau mà không buông ngay từ đầu mà phải đợi tổn thương thật sâu rồi mới buông?”
Haruka ngồi lặng im nghĩ về điều Thiền sư vừa nói, nhưng ông lại đưa cho cô một chiếc cốc khác và ông lại lấy ấm trà nóng mới pha rồi rót vào. Haruka nóng quá nhưng vẫn không buông tay mà cô chuyển từ tay này sang tay kia cho đến khi cốc trà nguội dần. Thiền sư bảo cô hãy uống đi, Haruka uống và cô thấy trà rất thơm và ngon.
Lúc này ông mới nhẹ nhàng bảo: “Nếu cứ đau là buông thì con sẽ bị bỏ lỡ những cái tốt đẹp sau đó, phải không. Tại sao không nghĩ cách làm cho nó tốt đẹp hơn lên mà chỉ nghĩ đến buông?”.
Cuộc sống với muôn vàn khó khăn, cản trở nhưng cuộc sống cũng rất nhiều niềm vui, hạnh phúc và chứa đựng nhiều điều tốt đẹp. Và cũng chính vì thế mà chúng ta hãy biết sống cân bằng vì chỉ bản thân bạn mới biết lúc nào nên nắm giữ và lúc nào lên buông bỏ mà thôi.
Lan Tử
Team Uống Trà Thôi sưu tầm
Team Uống Trà Thôi sưu tầm
Haruka 28 tuổi, xinh đẹp, thông minh, tốt bụng nhưng dường như may mắn chưa bao giờ mỉm cười với cô. Mọi việc trong cuộc sống của cô đều rất khó khăn và không được suôn sẻ. Điều này làm cô lúc nào cũng rầu rĩ và buồn phiền.
Một lần, trong chuyến hành hương, Haruka gặp một vị Thiền sư sống trên một am nhỏ trên núi cao, cô mới xin hỏi ông về tình cảnh của mình. Haruka buồn bã nói: “Thưa thầy, cuộc sống của con mệt mỏi quá, có nhiều thứ con muốn buông mà không thể, khiến tâm trí rất khổ sở, con phải làm sao đây?”.
Thiền sư nghe Haruka kể về cuộc sống của mình xong, ông liền pha trà và đưa cho cô một cái cốc thuỷ tinh, bảo cô cầm lấy rồi ông liên tục rót nước sôi nóng vào cốc, nước chảy tràn ra cả tay, nóng không chịu nổi, Haruka buông tay, chiếc cốc rơi xuống sàn vỡ tan.
Vị Thiền sư từ tốn nói: “Đau rồi tự khắc sẽ buông, có điều tại sao biết sẽ đau mà không buông ngay từ đầu mà phải đợi tổn thương thật sâu rồi mới buông?”
Haruka ngồi lặng im nghĩ về điều Thiền sư vừa nói, nhưng ông lại đưa cho cô một chiếc cốc khác và ông lại lấy ấm trà nóng mới pha rồi rót vào. Haruka nóng quá nhưng vẫn không buông tay mà cô chuyển từ tay này sang tay kia cho đến khi cốc trà nguội dần. Thiền sư bảo cô hãy uống đi, Haruka uống và cô thấy trà rất thơm và ngon.
Lúc này ông mới nhẹ nhàng bảo: “Nếu cứ đau là buông thì con sẽ bị bỏ lỡ những cái tốt đẹp sau đó, phải không. Tại sao không nghĩ cách làm cho nó tốt đẹp hơn lên mà chỉ nghĩ đến buông?”.
Cuộc sống với muôn vàn khó khăn, cản trở nhưng cuộc sống cũng rất nhiều niềm vui, hạnh phúc và chứa đựng nhiều điều tốt đẹp. Và cũng chính vì thế mà chúng ta hãy biết sống cân bằng vì chỉ bản thân bạn mới biết lúc nào nên nắm giữ và lúc nào lên buông bỏ mà thôi.
Lan Tử
Team Uống Trà Thôi sưu tầm