Mẹ có đạo đức cao thượng chính là tấm bùa hộ mệnh lớn nhất đời con cái
Mẹ hiền đức tạo phúc cho con
Mẹ luôn đóng vai trò quan trọng trong cách nuôi dạy, hình thành nhân cách của đứa con. Người mẹ sở hữu những tính cách tốt đẹp sẽ tạo nên những đứa trẻ tài năng, thành công.
Đằng sau thành công của các bậc danh nhân kiệt xuất đều là hình ảnh người mẹ vĩ đại, hiền đức, nhân từ. Trí tuệ và đức hi sinh, cách dạy dỗ và sự hậu thuẫn của người mẹ đã định hình vận mệnh cho con cái. Những người mẹ ấy thực sự đã dệt nên nhiều câu chuyện cổ tích giữa đời thường.
Người xưa nói "phúc đức tại mẫu" cũng vì lẽ đó. Ở bên cạnh người mẹ có đức, có tình yêu thương, sự dịu dàng thì cảm xúc của trẻ sẽ phong phú hơn. Trẻ học được từ mẹ sự tốt bụng, ấm áp, thiện lương.
Trẻ sinh ra vốn thiện lương trong sáng như tờ giấy trắng, sự giáo dục và dạy dỗ của người mẹ sẽ quyết định tính cách của đứa trẻ về sau.
Dạy con biết nghĩ tới người khác để trở thành người tốt
Cuộc sống của những đứa trẻ trong gia đình người mẹ đơn thân thường thiếu một chút tươi sáng và nhiều trắc trở hơn so với các em nhỏ khác. Nhưng Tiểu Nha là một ngoại lệ. Cuộc sống của cô bé tràn đầy niềm vui đầy ắp yêu thương và lòng tốt. Nguyên nhân là cô bé có một người mẹ vô cùng đặc biệt:
‘Một hôm trên đường đi học, đi qua một cửa hàng hoa, Tiểu Nha nói: Mẹ ơi, mẹ có thể mua cho lớp con một chậu hoa được không ạ?
Tôi hỏi: “Để làm gì vậy con?” Con bé nói lanh lảnh: “Cô giáo nói đến cuối kỳ sẽ biểu dương những bạn có đóng góp cho lớp ạ.”
Tôi nói: “Nếu con vì muốn được cô giáo biểu dương thì mẹ không thể mua cho con. Nếu là vì muốn các bạn trong lớp có được một không gian xinh đẹp thì mẹ sẽ mua cho con”.
Con bé chớp chớp đôi mắt to tròn, tỏ vẻ hoài nghi. Tôi nói: “Nếu chỉ làm vì được cô giáo biểu dương thì đó là con đang chỉ nghĩ tới bản thân mình. Còn nếu vì mọi người có được một lớp học đẹp đẽ thì trong tâm con đã biết nghĩ tới mọi người. Lòng tốt chân chính phải vô tư, không cần người khác biết đến. Hai việc này hoàn toàn khác biệt, con thử ngẫm lại xem, con nên làm thế nào”.
Tiểu Nha nghĩ một lát rồi nói: “Con muốn lớp của chúng con trở nên xinh đẹp hơn, ngày nào các bạn cũng được nhìn thấy hoa, và tâm trạng sẽ tốt hơn ạ”.
Tôi bèn hỏi: “Nếu cô giáo không khen con, thì con có buồn không?”
Tiểu Nha mỉm cười rồi nói: “Không đâu ạ, các bạn cảm thấy vui là được rồi ạ”. Sau này Tiểu Nha thường nói trong lớp thiếu thứ này thiếu thứ khác, tôi mua về con bé bèn mang đến lớp, có những điều là con bé tự quan sát được, không phải cô giáo yêu cầu. Con bé đã âm thầm làm tất cả những việc này, nhìn thấy thế giới trong tâm con bé thật rộng lớn, tôi cảm thấy rất vui và hạnh phúc.
Một hôm, Tiểu Nha hỏi tôi: “Mẹ ơi, nhà mình rất nghèo phải không?” Tôi ngạc nhiên nhìn con bé, khuôn mặt con bé tràn ngập sự ngưỡng mộ, nói: “Lớp con có một bạn thường mua rất nhiều đồ ăn ngon, còn có một bạn khác thường mua xu để chơi điện tử. Có phải nhà mình rất nghèo phải không?”
Tôi bật cười trước câu hỏi ngây thơ của con bé, tôi nói: “Nhà mình không nghèo, chỉ là mình tiêu tiền vào những việc khác có ý nghĩa hơn thôi.
Con thấy đấy, năm nào mẹ cũng đưa con đi du lịch, mỗi lần đi cũng tiêu tốn không ít tiền, để con có thể trực tiếp trải nghiệm và ngắm nhìn vẻ đẹp của tự nhiên, khi con đứng trước những dãy núi cao hùng vĩ, trải nghiệm được sự nhỏ bé của con người trước thiên nhiên, lĩnh hội được nội hàm của văn hóa Thần truyền, con sẽ sinh ra sự tôn kính với Thiên địa Thần linh, hiểu được cách khiêm nhường và bao dung, mà biết tiến biết thoái. Tiêu tiền như vậy chẳng có ý nghĩa hơn sao?”
Niềm hạnh phúc lớn nhất của tôi, chính là Tiểu Nha đã dần biết cách nghĩ cho người khác, con bé không còn ích kỷ và chỉ nghĩ đến bản thân mình, tôi cảm thấy vui khi thế giới trong tâm con bé trở nên rộng lớn. Bài học ý nghĩa hơn tôi muốn dạy cho con, chính là lòng kính cẩn trước Thần Phật, gieo cho con những nét đẹp của văn hóa truyền thống, đó chính là những giá trị to lớn mà không tiền bạc nào có thể mua được.
Team Uống Trà Thôi sưu tầm
Mẹ luôn đóng vai trò quan trọng trong cách nuôi dạy, hình thành nhân cách của đứa con. Người mẹ sở hữu những tính cách tốt đẹp sẽ tạo nên những đứa trẻ tài năng, thành công.
Đằng sau thành công của các bậc danh nhân kiệt xuất đều là hình ảnh người mẹ vĩ đại, hiền đức, nhân từ. Trí tuệ và đức hi sinh, cách dạy dỗ và sự hậu thuẫn của người mẹ đã định hình vận mệnh cho con cái. Những người mẹ ấy thực sự đã dệt nên nhiều câu chuyện cổ tích giữa đời thường.
Người xưa nói "phúc đức tại mẫu" cũng vì lẽ đó. Ở bên cạnh người mẹ có đức, có tình yêu thương, sự dịu dàng thì cảm xúc của trẻ sẽ phong phú hơn. Trẻ học được từ mẹ sự tốt bụng, ấm áp, thiện lương.
Trẻ sinh ra vốn thiện lương trong sáng như tờ giấy trắng, sự giáo dục và dạy dỗ của người mẹ sẽ quyết định tính cách của đứa trẻ về sau.
Dạy con biết nghĩ tới người khác để trở thành người tốt
Cuộc sống của những đứa trẻ trong gia đình người mẹ đơn thân thường thiếu một chút tươi sáng và nhiều trắc trở hơn so với các em nhỏ khác. Nhưng Tiểu Nha là một ngoại lệ. Cuộc sống của cô bé tràn đầy niềm vui đầy ắp yêu thương và lòng tốt. Nguyên nhân là cô bé có một người mẹ vô cùng đặc biệt:
‘Một hôm trên đường đi học, đi qua một cửa hàng hoa, Tiểu Nha nói: Mẹ ơi, mẹ có thể mua cho lớp con một chậu hoa được không ạ?
Tôi hỏi: “Để làm gì vậy con?” Con bé nói lanh lảnh: “Cô giáo nói đến cuối kỳ sẽ biểu dương những bạn có đóng góp cho lớp ạ.”
Tôi nói: “Nếu con vì muốn được cô giáo biểu dương thì mẹ không thể mua cho con. Nếu là vì muốn các bạn trong lớp có được một không gian xinh đẹp thì mẹ sẽ mua cho con”.
Con bé chớp chớp đôi mắt to tròn, tỏ vẻ hoài nghi. Tôi nói: “Nếu chỉ làm vì được cô giáo biểu dương thì đó là con đang chỉ nghĩ tới bản thân mình. Còn nếu vì mọi người có được một lớp học đẹp đẽ thì trong tâm con đã biết nghĩ tới mọi người. Lòng tốt chân chính phải vô tư, không cần người khác biết đến. Hai việc này hoàn toàn khác biệt, con thử ngẫm lại xem, con nên làm thế nào”.
Tiểu Nha nghĩ một lát rồi nói: “Con muốn lớp của chúng con trở nên xinh đẹp hơn, ngày nào các bạn cũng được nhìn thấy hoa, và tâm trạng sẽ tốt hơn ạ”.
Tôi bèn hỏi: “Nếu cô giáo không khen con, thì con có buồn không?”
Tiểu Nha mỉm cười rồi nói: “Không đâu ạ, các bạn cảm thấy vui là được rồi ạ”. Sau này Tiểu Nha thường nói trong lớp thiếu thứ này thiếu thứ khác, tôi mua về con bé bèn mang đến lớp, có những điều là con bé tự quan sát được, không phải cô giáo yêu cầu. Con bé đã âm thầm làm tất cả những việc này, nhìn thấy thế giới trong tâm con bé thật rộng lớn, tôi cảm thấy rất vui và hạnh phúc.
Một hôm, Tiểu Nha hỏi tôi: “Mẹ ơi, nhà mình rất nghèo phải không?” Tôi ngạc nhiên nhìn con bé, khuôn mặt con bé tràn ngập sự ngưỡng mộ, nói: “Lớp con có một bạn thường mua rất nhiều đồ ăn ngon, còn có một bạn khác thường mua xu để chơi điện tử. Có phải nhà mình rất nghèo phải không?”
Tôi bật cười trước câu hỏi ngây thơ của con bé, tôi nói: “Nhà mình không nghèo, chỉ là mình tiêu tiền vào những việc khác có ý nghĩa hơn thôi.
Con thấy đấy, năm nào mẹ cũng đưa con đi du lịch, mỗi lần đi cũng tiêu tốn không ít tiền, để con có thể trực tiếp trải nghiệm và ngắm nhìn vẻ đẹp của tự nhiên, khi con đứng trước những dãy núi cao hùng vĩ, trải nghiệm được sự nhỏ bé của con người trước thiên nhiên, lĩnh hội được nội hàm của văn hóa Thần truyền, con sẽ sinh ra sự tôn kính với Thiên địa Thần linh, hiểu được cách khiêm nhường và bao dung, mà biết tiến biết thoái. Tiêu tiền như vậy chẳng có ý nghĩa hơn sao?”
Niềm hạnh phúc lớn nhất của tôi, chính là Tiểu Nha đã dần biết cách nghĩ cho người khác, con bé không còn ích kỷ và chỉ nghĩ đến bản thân mình, tôi cảm thấy vui khi thế giới trong tâm con bé trở nên rộng lớn. Bài học ý nghĩa hơn tôi muốn dạy cho con, chính là lòng kính cẩn trước Thần Phật, gieo cho con những nét đẹp của văn hóa truyền thống, đó chính là những giá trị to lớn mà không tiền bạc nào có thể mua được.
Team Uống Trà Thôi sưu tầm