Vol 33

Xã hội khi mà mọi thứ đều có mặt bằng tăng, chỉ duy nhất nền tuổi thọ giảm này, mới thấy đi quá năm mươi đã là một sự kiện hãnh diện của kiếp người.
Mấy ai được sống trên đời tới con đàn cháu đống, về già nhắm mắt xuôi tay được vẹn tròn hai chữ hỉ tang?
Khăn trắng, khăn đỏ, khăn vàng, tuy là tiễn biệt mà lại thấy lòng viên mãn.
Bởi người ấy đã được đi hết mọi con đường nhân sinh, trải qua muôn vàn khổ hạnh, nếm đủ mọi gia vị cuộc đời, từ lúc xuân xanh tới da tóc đồi mồi, từ thủa thiếu thời tới lúc chân chậm, còng lưng.
Con sông nhân sinh bao mùa vơi cạn, sóng gió nào chưa qua, bão lũ nào chưa nếm, khóc cười lên xuống như con nước tháng mười, ai nói chỉ có mỗi chòng chành đẩy rạc vào thân?
...
Hạ Tiểu Thiền
Đánh giá của bạn
1+
2+
3+
4+
5+
6+
7+
8+
9+
10+

Bình Luận

Đăng nhập để bình luận cho bài viết