Hạnh Phúc vốn đơn giản
Trong kiếp sống nhân sinh ngắn ngủi này, mỗi người được gặp gỡ, đến được với nhau, trở thành thầy trò, bạn bè, đồng nghiệp, bạn thân, tri kỷ là cái duyên lớn.
Cuộc sống chẳng qua chỉ là một giai đoạn trong dòng chảy của sinh tử luân hồi. Vì thế, mỗi giây phút trôi đi, ta hãy tập sống sao cho thật sâu sắc, chân thành, không vụ lợi, khi ấy, mọi điều tốt đẹp cũng sẽ đến với chính mình. Trong mọi mối quan hệ, chỉ có chân thành mới đổi được chân thành. Sự chân thành bao giờ cũng là điều mà mọi người trân quí nhất.
Hạnh phúc vốn giản đơn, chỉ cần đối xử với nhau bằng sự tử tế và tâm trong sáng, chúng ta sẽ có thêm niềm tin và sức mạnh. Ai trong chúng ta cũng đều mong cầu một cuộc sống hoàn mỹ, một cuộc đời trọn vẹn. Thế nhưng thử hỏi trên đời chuyện toàn mỹ toàn thiện, liệu có hay không?
Cuộc đời tựa biển mộng trầm luân, ngược xuôi xuôi ngược biết đâu là bến đậu? Cuộc sống kỳ diệu mang lại cho ta bao nhiêu sự kỳ vọng nhưng lại không cho ta sự nương nhờ ỷ lại. Có một số người mà ta có thể kỳ vọng rất nhiều nhưng không thể vì lý do ấy mà cậy nhờ vào họ, bắt họ phải đáp ứng những điều mà ta mong chờ.
Vì thế, mỗi người hãy tự nhắc nhở bản thân luôn nỗ lực, kiên cường. Đất mẹ thênh thang dưới chân và nắng ấm luôn soi rọi trên đầu, tất cả đều phải dựa vào chính mình để tìm kiếm cho bản thân một lối đi riêng. Đường đời dẫu khó, thân người dẫu mệt chúng ta vẫn phải nhẫn nại mà tiến về phía trước. Cũng như nước mắt tự mình lau, người an ủi ta là chính ta, không một ai có thể thay thế được.
Duyên hợp, duyên tan tất cả đều lưu lại một điều gì đó tốt đẹp và một chút tiếc nuối như một điểm nhấn nhẹ nhàng trong vô vàn cuộc hội ngộ chia ly của cuộc đời. Nhân sinh tại thế, sinh tử hữu hạn, hãy sống vì ta là chính ta, đừng vì bất kỳ một lý do gì mà trở thành cái bóng của người khác để rồi trăm năm qua đi, ta lại ngậm ngùi trong nước mắt. Lấy lòng người khác, nuông chiều theo cái tôi, bản ngã của họ để có được tiền tài, địa vị thì chi bằng ta tự tìm niềm vui cho chính mình. Có thể xoay chuyển cuộc sống thống khổ thành cuộc đời thi vị gió trăng, có thể biến thế gian nghĩa mỏng tình mòn thành tình thâm nghĩa trọng, đó mới là giá trị đích thực của cuộc sống.
Thời gian cứ chậm rãi dần qua, tuế nguyệt cũng vì thế mà xoay vần, rồi đến một ngày nào đó chúng ta chợt nhận ra rằng: Cuộc sống quanh ta chỉ là hư ảo. Công danh, tiền tài, địa vị đơn giản là mây khói phù vân, hết thảy đều không thuộc về bất cứ ai. Vậy nên sống một cuộc đời khỏe mạnh, tự chăm sóc đời sống tâm linh của bản thân, yêu quý chính mình, trân trọng chính mình, buông bỏ mọi dục vọng truy cầu, đó mới là thực tại. Trong sinh mệnh mỗi người, điều gì là của ta thì sẽ không mất, còn như điều gì không là của ta thì cuối cùng cũng không thuộc về chính mình.
Hoa thơm đó rồi cũng sẽ phai tàn, ánh trăng tròn vằng vặc ngự trên không trung kia cũng sẽ có ngày khuyết bóng. Không gì có thể hoàn mỹ, toàn thiện, vì thế hãy sống một cuộc đời trọn vẹn, sâu sắc, đừng quá bi luỵ, sầu khổ.
Dù bất kể người khác nhìn mình bằng con mắt nào đi chăng nữa, dù cả thế giới phủ định, ta vẫn có bản thân tin tưởng mình...
Cuối tuần an yên!
Uống Trà Thôi
Cuộc sống chẳng qua chỉ là một giai đoạn trong dòng chảy của sinh tử luân hồi. Vì thế, mỗi giây phút trôi đi, ta hãy tập sống sao cho thật sâu sắc, chân thành, không vụ lợi, khi ấy, mọi điều tốt đẹp cũng sẽ đến với chính mình. Trong mọi mối quan hệ, chỉ có chân thành mới đổi được chân thành. Sự chân thành bao giờ cũng là điều mà mọi người trân quí nhất.
Hạnh phúc vốn giản đơn, chỉ cần đối xử với nhau bằng sự tử tế và tâm trong sáng, chúng ta sẽ có thêm niềm tin và sức mạnh. Ai trong chúng ta cũng đều mong cầu một cuộc sống hoàn mỹ, một cuộc đời trọn vẹn. Thế nhưng thử hỏi trên đời chuyện toàn mỹ toàn thiện, liệu có hay không?
Cuộc đời tựa biển mộng trầm luân, ngược xuôi xuôi ngược biết đâu là bến đậu? Cuộc sống kỳ diệu mang lại cho ta bao nhiêu sự kỳ vọng nhưng lại không cho ta sự nương nhờ ỷ lại. Có một số người mà ta có thể kỳ vọng rất nhiều nhưng không thể vì lý do ấy mà cậy nhờ vào họ, bắt họ phải đáp ứng những điều mà ta mong chờ.
Vì thế, mỗi người hãy tự nhắc nhở bản thân luôn nỗ lực, kiên cường. Đất mẹ thênh thang dưới chân và nắng ấm luôn soi rọi trên đầu, tất cả đều phải dựa vào chính mình để tìm kiếm cho bản thân một lối đi riêng. Đường đời dẫu khó, thân người dẫu mệt chúng ta vẫn phải nhẫn nại mà tiến về phía trước. Cũng như nước mắt tự mình lau, người an ủi ta là chính ta, không một ai có thể thay thế được.
Duyên hợp, duyên tan tất cả đều lưu lại một điều gì đó tốt đẹp và một chút tiếc nuối như một điểm nhấn nhẹ nhàng trong vô vàn cuộc hội ngộ chia ly của cuộc đời. Nhân sinh tại thế, sinh tử hữu hạn, hãy sống vì ta là chính ta, đừng vì bất kỳ một lý do gì mà trở thành cái bóng của người khác để rồi trăm năm qua đi, ta lại ngậm ngùi trong nước mắt. Lấy lòng người khác, nuông chiều theo cái tôi, bản ngã của họ để có được tiền tài, địa vị thì chi bằng ta tự tìm niềm vui cho chính mình. Có thể xoay chuyển cuộc sống thống khổ thành cuộc đời thi vị gió trăng, có thể biến thế gian nghĩa mỏng tình mòn thành tình thâm nghĩa trọng, đó mới là giá trị đích thực của cuộc sống.
Thời gian cứ chậm rãi dần qua, tuế nguyệt cũng vì thế mà xoay vần, rồi đến một ngày nào đó chúng ta chợt nhận ra rằng: Cuộc sống quanh ta chỉ là hư ảo. Công danh, tiền tài, địa vị đơn giản là mây khói phù vân, hết thảy đều không thuộc về bất cứ ai. Vậy nên sống một cuộc đời khỏe mạnh, tự chăm sóc đời sống tâm linh của bản thân, yêu quý chính mình, trân trọng chính mình, buông bỏ mọi dục vọng truy cầu, đó mới là thực tại. Trong sinh mệnh mỗi người, điều gì là của ta thì sẽ không mất, còn như điều gì không là của ta thì cuối cùng cũng không thuộc về chính mình.
Hoa thơm đó rồi cũng sẽ phai tàn, ánh trăng tròn vằng vặc ngự trên không trung kia cũng sẽ có ngày khuyết bóng. Không gì có thể hoàn mỹ, toàn thiện, vì thế hãy sống một cuộc đời trọn vẹn, sâu sắc, đừng quá bi luỵ, sầu khổ.
Dù bất kể người khác nhìn mình bằng con mắt nào đi chăng nữa, dù cả thế giới phủ định, ta vẫn có bản thân tin tưởng mình...
Cuối tuần an yên!
Uống Trà Thôi