TẤT CẢ CÁC DÒNG SÔNG ĐỀU CHẢY !
TẤT CẢ CÁC DÒNG SÔNG ĐỀU CHẢY !
Một hôm, Đức Phật đang ngồi nói chuyện với các môn đồ ở bên dưới một cái cây to thì đột nhiên có một người đàn ông đi tới và nhổ nước bọt trước mặt Ngài. Đức Phật vẫn ngồi điềm tĩnh, Ngài cười nhẹ, hỏi lại người đàn ông:
- Điều ông thật sự muốn nói là gì ?
Các môn đồ của Ngài rất tức giận.
Ananda, một môn đệ gần gũi Đức Phật, nói:
- Thế này là quá lắm ! Chúng ta không thể tha thứ cho hành động vô lễ này.
Một môn đồ khác không kìm được:
- Cần phải trừng trị hắn, nếu không những kẻ khác sẽ lại bắt chước điều đó !
Đức Phật trấn an:
- Các con hãy im lặng! Anh ta không khiến ta thấy phiền, nhưng các con thì có. Anh ta là một người mới, ta không quen biết. Hẳn anh ta đã nghe người khác nói gì đó về ta, rằng ta là một người đạo đức giả, một người nguy hiểm, khiến người ta đi chệch hướng, một kẻ xấu xa. Và có thể trong đầu anh ta đã hình thành một định kiến về ta. Anh ta không nhổ nước bọt vào ta mà vào hình ảnh của một người mà anh ta nghĩ ra trong đầu.
Ngài nói tiếp:
- Anh ta nhổ nước bọt vào hình ảnh đó vì anh ta không hiểu ta. Nếu suy nghĩ kỹ, ngươi sẽ thấy người đàn ông đáng thương này đang có điều gì đó muốn nói, đây là cách anh ta bày tỏ. Nhổ nước bọt là cách để anh ta nói điều gì đó. Có những lúc, khi người ta thấy bất lực với ngôn từ, họ sẽ dùng hành động để biểu đạt. Ta có thể hiểu được anh ta. Vì thế, ta mới hỏi anh ta rằng "Điều ông thực sự muốn nói là gì ?”
Đức Phật nhẹ nhàng:
- Ta cảm thấy rất thất vọng, không phải vì anh ta mà vì các con, các con đã đi theo ta nhiều năm như vậy rồi mà vẫn còn có cách phản ứng vội vàng như vậy ?
Trước phản ứng bất ngờ này, người đàn ông như đứng chết trân tại chỗ. Anh ta chưa từng gặp chuyện như vậy trong đời. Anh ta đã từng sỉ nhục rất nhiều người, và họ đều phản ứng lại. Với những kẻ hèn nhát và yếu thế, họ cố cười gượng rồi tìm cách lấy lòng anh ta. Nhưng Đức Phật thì khác. Ngài không tức giận, cũng không cố tỏ ra vui vẻ. Nét mặt của Ngài toát ra sự điềm tĩnh, Ngài chỉ muốn biết anh ta có muốn nói gì không ?
Chẳng biết nói gì nữa, người đàn ông trở về nhà. Tối đó, anh ta không thể ngủ được. Anh ta bị ám ảnh bởi những gì đã diễn ra. Anh ta không thể giải thích cho bản thân chuyện đã xảy ra. Anh ta run rẩy, người vã ra đầy mồ hôi. Anh ta chưa từng gặp ai như vậy. Đức Phật đã khiến cho thứ tâm trí anh rối bời, đen tối, đầy oán hận cũng như toàn bộ quá khứ của anh ta như bị vỡ vụn thành trăm mảnh.
Sáng hôm sau, người đàn ông quay trở lại, phủ phục dưới chân Đức Phật. Đức Phật ân cần:
- Sao vậy ?
Đây cũng là một cách nói điều gì đó. Khi ông đến phủ phục dưới chân ta, ông đang muốn gián tiếp nói một điều gì đó mà ngôn từ dường như bất lực ?
Đức Phật nhìn sang Ananda:
- Này Ananda ! Người đàn ông này lại tới, anh ta đang nói điều gì đó, anh ta là một người đang chất chứa rất nhiều cảm xúc.
Người đàn ông ngẩng đầu lên nhìn Đức Phật rồi nói:
- Xin Ngài hãy tha thứ cho những gì con đã làm hôm qua !
Đức Phật lại hỏi:
- Tha thứ điều gì ? Nhưng ta đâu phải là người mà ngươi đã sỉ nhục. Sông Hằng luôn chảy không ngừng, sông Hằng của hôm nay đâu phải sông Hằng của ngày hôm qua. Mỗi người đều là một dòng sông. Người bị ông sỉ nhục đã không còn ở đây nữa !
Ngài giải thích:
- Ta chỉ giống người đó thôi, chứ không phải ông ta. Trong 24 giờ đồng hồ, có rất nhiều chuyện xảy ra. Vì thế, ta không thể tha thứ cho ngươi, vì ta không có gì oán hận ngươi cả. Và ngoài ra, ngươi cũng không phải là người đàn ông hôm qua tới đây. Vì anh ta lúc đó rất giận dữ, anh ta khạc nhổ vào ta, còn ngươi thì phủ phục dưới chân ta. Sao 2 người các ngươi lại là một được ? Vì thế, hãy quên chuyện đó đi. Hãy tới gần ta hơn và nói về một câu chuyện khác.
Team Uống Trà Thôi sưu tầm
Một hôm, Đức Phật đang ngồi nói chuyện với các môn đồ ở bên dưới một cái cây to thì đột nhiên có một người đàn ông đi tới và nhổ nước bọt trước mặt Ngài. Đức Phật vẫn ngồi điềm tĩnh, Ngài cười nhẹ, hỏi lại người đàn ông:
- Điều ông thật sự muốn nói là gì ?
Các môn đồ của Ngài rất tức giận.
Ananda, một môn đệ gần gũi Đức Phật, nói:
- Thế này là quá lắm ! Chúng ta không thể tha thứ cho hành động vô lễ này.
Một môn đồ khác không kìm được:
- Cần phải trừng trị hắn, nếu không những kẻ khác sẽ lại bắt chước điều đó !
Đức Phật trấn an:
- Các con hãy im lặng! Anh ta không khiến ta thấy phiền, nhưng các con thì có. Anh ta là một người mới, ta không quen biết. Hẳn anh ta đã nghe người khác nói gì đó về ta, rằng ta là một người đạo đức giả, một người nguy hiểm, khiến người ta đi chệch hướng, một kẻ xấu xa. Và có thể trong đầu anh ta đã hình thành một định kiến về ta. Anh ta không nhổ nước bọt vào ta mà vào hình ảnh của một người mà anh ta nghĩ ra trong đầu.
Ngài nói tiếp:
- Anh ta nhổ nước bọt vào hình ảnh đó vì anh ta không hiểu ta. Nếu suy nghĩ kỹ, ngươi sẽ thấy người đàn ông đáng thương này đang có điều gì đó muốn nói, đây là cách anh ta bày tỏ. Nhổ nước bọt là cách để anh ta nói điều gì đó. Có những lúc, khi người ta thấy bất lực với ngôn từ, họ sẽ dùng hành động để biểu đạt. Ta có thể hiểu được anh ta. Vì thế, ta mới hỏi anh ta rằng "Điều ông thực sự muốn nói là gì ?”
Đức Phật nhẹ nhàng:
- Ta cảm thấy rất thất vọng, không phải vì anh ta mà vì các con, các con đã đi theo ta nhiều năm như vậy rồi mà vẫn còn có cách phản ứng vội vàng như vậy ?
Trước phản ứng bất ngờ này, người đàn ông như đứng chết trân tại chỗ. Anh ta chưa từng gặp chuyện như vậy trong đời. Anh ta đã từng sỉ nhục rất nhiều người, và họ đều phản ứng lại. Với những kẻ hèn nhát và yếu thế, họ cố cười gượng rồi tìm cách lấy lòng anh ta. Nhưng Đức Phật thì khác. Ngài không tức giận, cũng không cố tỏ ra vui vẻ. Nét mặt của Ngài toát ra sự điềm tĩnh, Ngài chỉ muốn biết anh ta có muốn nói gì không ?
Chẳng biết nói gì nữa, người đàn ông trở về nhà. Tối đó, anh ta không thể ngủ được. Anh ta bị ám ảnh bởi những gì đã diễn ra. Anh ta không thể giải thích cho bản thân chuyện đã xảy ra. Anh ta run rẩy, người vã ra đầy mồ hôi. Anh ta chưa từng gặp ai như vậy. Đức Phật đã khiến cho thứ tâm trí anh rối bời, đen tối, đầy oán hận cũng như toàn bộ quá khứ của anh ta như bị vỡ vụn thành trăm mảnh.
Sáng hôm sau, người đàn ông quay trở lại, phủ phục dưới chân Đức Phật. Đức Phật ân cần:
- Sao vậy ?
Đây cũng là một cách nói điều gì đó. Khi ông đến phủ phục dưới chân ta, ông đang muốn gián tiếp nói một điều gì đó mà ngôn từ dường như bất lực ?
Đức Phật nhìn sang Ananda:
- Này Ananda ! Người đàn ông này lại tới, anh ta đang nói điều gì đó, anh ta là một người đang chất chứa rất nhiều cảm xúc.
Người đàn ông ngẩng đầu lên nhìn Đức Phật rồi nói:
- Xin Ngài hãy tha thứ cho những gì con đã làm hôm qua !
Đức Phật lại hỏi:
- Tha thứ điều gì ? Nhưng ta đâu phải là người mà ngươi đã sỉ nhục. Sông Hằng luôn chảy không ngừng, sông Hằng của hôm nay đâu phải sông Hằng của ngày hôm qua. Mỗi người đều là một dòng sông. Người bị ông sỉ nhục đã không còn ở đây nữa !
Ngài giải thích:
- Ta chỉ giống người đó thôi, chứ không phải ông ta. Trong 24 giờ đồng hồ, có rất nhiều chuyện xảy ra. Vì thế, ta không thể tha thứ cho ngươi, vì ta không có gì oán hận ngươi cả. Và ngoài ra, ngươi cũng không phải là người đàn ông hôm qua tới đây. Vì anh ta lúc đó rất giận dữ, anh ta khạc nhổ vào ta, còn ngươi thì phủ phục dưới chân ta. Sao 2 người các ngươi lại là một được ? Vì thế, hãy quên chuyện đó đi. Hãy tới gần ta hơn và nói về một câu chuyện khác.
Team Uống Trà Thôi sưu tầm