Tâm Thư “ Cái Ly” rời Zen

                                                                       Thứ Hai, Ngày 30 tháng 10 năm 2023

Tâm thư cái Ly gửi làng Zen!

Ai đến Zen chắc cũng đều mang theo một nỗi niềm của riêng mình và em cũng không ngoại lệ. Trước khi đến Zen em từng có rất nhiều vướng mắc trong công việc và trong chuyện tình cảm. Cùng một thời điểm có quá nhiều điều bất như ý xảy ra khiến cho chính bản thân em phải trải qua cảm giác rơi xuống vực thẳm. Đó là một đoạn thời gian rất dài em không thể làm gì cả ngoài việc ngồi thẫn thờ ở nhà, cũng chẳng thể chia sẻ điều đó với ai vì sợ mọi người lo lắng. Cô gái khi đó mất phương hướng một mình loay hoay giữa dòng đời và không biết mình phải làm gì tiếp theo đây. Nhưng cũng nhờ khoảng thời gian tăm tối đó em đã có một cuộc hành trình ngụp lặn trong nội tâm mình, tìm hiểu sâu hơn về tâm linh và tự chữa lành cho bản thân mình. Đúng là “ Phiền não sinh Bồ Đề” câu nói này rất thấm thía. Em luôn thầm biết ơn những nghịch cảnh ấy đã cho em một cái nhìn sâu sắc hơn về thế giới nhân sinh quan, đồng thời là sự tiến hóa của bản mình trong tâm thức. Mọi nỗi đau chỉ có thể hóa giải bằng tình yêu thương vô điều kiện. Khi đã hiểu hơn về mình trái tim em luôn có một khao khát muốn được chữa lành cho người khác bằng chính kinh nghiệm và sự trải nghiệm của mình. Em còn có một ước nguyện lớn lao hơn nữa đó là tạo ra một môi trường giáo dục trong tương lai với phương châm “ Giáo dục chậm, phát triển bền vững” cân bằng cả ba khía cạnh Thân – Tâm – Trí. Để làm được điều đó chính em phải là người trải nghiệm đầu tiên. Vậy em cần phải làm công việc gì đấy chứ ? Em lại rơi vào vô định nữa rồi. Công việc cũ đã không còn phù hợp với tâm thức của em nữa. Ngay cả với những người bạn xung quanh em cũng không cảm thấy mình còn đồng điệu với họ nữa, em đang dần xa cách họ. Em nghĩ rằng mình cần rời xa thành phố này, tìm đến một nơi nguyên sơ thuần khiết để chạm vào nó lấy lại nguồn năng lượng và gặp gỡ những người ở vùng đất mới, những người có cùng ý niệm với mình nhỡ đâu mình sẽ tìm ra ý tưởng về một công việc phù hợp với mình thì sao.Và rồi em bén duyên với làng Zen từ bài viết tìm Tình Nguyên Viên của chị Tú. Vì là người miền Bắc, lại là con gái và chưa bao giờ một mình đi đến một nơi xa ở vùng núi như vậy nên em cũng có phần hơi lo. Em đã tự hỏi trong đầu: “Đấy là ở trên vùng núi có an toàn không nhỉ, nhỡ mình xảy ra chuyện gì thì sao? ”. Nhưng dựa vào trực giác và dựa vào lòng tin của bản thân mình nên em đã quyết định nhắn tin cho chị Tú. Ôi! Mọi lo lắng của em về sự an toàn đã được loại bỏ từ sau khi chị Tú gửi cái Form điền thông tin đó, em còn biết chắc rằng con người và môi trường nơi đây sẽ rất phù hợp với mình sau khi làm bộ câu hỏi đó. Thông qua bộ câu hỏi đó em cũng ít nhiều đoán được những người tạo ra câu hỏi có những mối quan tâm giống như mình, là những người có cùng tần số với mình. Và thế là hành trình trải nghiệm của em tại làng Zen bắt đầu từ đây.

Trước tiên em muốn dành một lời tri ân tới những con người ở vùng đất Phú Yên vì họ thật sự rất dễ thương, những người mà em gặp họ đều rất chân thành và tốt bụng. Còn làng Zen trong lòng em thì sao nhỉ, có nhiều cảm xúc quá. Em cảm thấy mình may mắn lắm vì trong một tháng mà em được trải qua rất nhiều hoàn cảnh phong phú. Em đã đi qua cả bốn mùa tại Zen: có nắng nóng, có lạnh, có mưa, có sương mù. Có lúc làng rất ít người, có lúc lại rất đông người: có nhiều lúc chỉ có ông bà Ngoại cùng chị Tú và em, có ngày chị Tú đi vắng lại có mình em cùng ông bà Ngoại, rồi lại có lúc có rất đông người tại làng nữa. Có cả những hôm làng mưa to mất điện và mất nước nữa. Nhưng mỗi một sự thay đổi ấy đều cho em những sự trải nghiệm khác nhau.Không gian nơi đây rất trong lành, gần gũi với thiên nhiên điều này rất phù hợp để thanh lọc cơ thể và lấy lại nguồn năng lượng. Ấn tượng đầu tiên của em khi đến Zen chính là sự ân cần, thân thiện trong việc tiếp đón tình nguyện viên, điều tạo cho em cảm giác gần gũi, thân thương và không có khoảng cách bỡ ngỡ từ những giây phút ban đầu.

Vì là một người từng bị tổn thương, nên em biết những người bị tổn thương thường rất nhạy cảm và họ chỉ có thể phơi bày được vết thương của họ ra với điều kiện là môi trường đó phải an toàn. Và người lắng nghe họ phải là người an toàn và đầy yêu thương họ thì họ mới sống thật ra được. Còn nếu cái người đó nguy hiểm quá, cái người đó đang phán xét họ thì họ không thể nào chia sẻ được. Nhưng Zen đang làm rất tốt điều đó, mọi người đều có ý thức tu tập và nhắc nhở nhau sống trong chánh niệm nên sẽ giảm bớt được cái tôi và những lời phán xét. Zen gần gũi và thân thương lắm vì vậy mà những người xa lạ từ nhiều vùng miền khác nhau tới Zen đều có thể tin tưởng ngồi xuống trò chuyện và trải lòng với nhau. Em đã được nghe một số sự trải lòng của các cô và các anh chị, em thấy mình trong họ và thấy họ trong chính mình. Có sự đồng điệu trong đó và thấy được nội tâm mạnh mẽ của mỗi người. Từ đó em đã có cơ hội được chia sẻ sự trải nghiệm của cá nhân mình.

Đến Zen em đã được tạo điều kiện để tự do sáng tạo và tự do làm những việc mình thích mà không có lời phán xét nào cả. Và chính nhờ điều đó em đã kịp nhận ra mình phù hợp với điều gì nhất và chuẩn bị cho chặng đường tiếp theo của mình. Trong quá trình làm việc, em nhận ra một điều, muốn làm được việc mình thích, muốn giúp đỡ được người khác thì sức khỏe về thể chất là điều rất quan trọng. Vì vậy em cũng mong các Zenner sẽ luôn biết cách rèn luyện sức khỏe của mình để có thể đóng góp nhiều hơn cho cuộc sống này theo ước nguyện của mình. Zen cũng đang muốn hướng tới mục tiêu cân bằng Thân – Tâm – Trí cho cộng đồng bằng cách cùng nhau ngồi Thiền, tập Yoga và đọc sách nên em mong các Zenner tới Zen có ý thức phát huy nếp sống đẹp này của Zen để Zen được cộng hưởng nguồn năng lượng lành tới mọi người xung quanh.

Ông bà Ngoại đóng một vai trò rất quan trọng đối với làng. Ông bà chính là kim chỉ nam và như một lời nhắc nhở mọi người cùng nhau tu tập sửa đổi bản thân. Ông Ngoại là một người rất thông tuệ, ông rất hay kể chuyện sau mỗi bữa ăn, những câu chuyện ông kể đều là chuyện vui nhưng ẩn chứa trong đó đều là những bài học về đời và đạo rất sâu sắc. Bà Ngoại dễ thương lắm, bà Ngoại lúc nào cũng mang theo mình một một nụ cười tỏa nắng đầy năng lượng tích cực, bà cũng là một người phụ nữ vô cùng tinh tế, bà rất tinh tấn trên con đường tu tập nên bà thường dùng ái ngữ khi muốn nhắc nhở ai đó. Em nhận ra được tình yêu thương vô điều kiện từ cách mà ông bà thể hiện tình cảm với nhau đó là sự quan sát tinh tế, tôn trọng đối phương, chân thành, kiên nhẫn và đầy yêu thương đối với người bạn đời của mình. Con xin gửi lời tri ân tới ông bà Ngoại ạ.

Em cảm ơn già làng – anh Hiển, một vị già làng mẫu mực, thiện lành và có trí tuệ. Còn điều gì tuyệt vời hơn nữa khi vị già làng luôn có ý thức tu tập, sống chánh niệm và rời xa bản ngã. Anh giống như một người cầm đuốc, luôn đi trước một bước đưa tay ra để nâng đỡ những người ở phía sau mình. Anh đã rất thông thái trong việc hiểu nội tâm của người khác để đưa ra những lời giải thích phù hợp với từng hoàn cảnh. Em xin gửi lời tri ân tới anh ạ.

Em cảm ơn chị Tú một mắt xích rất quan trọng trong việc gắn kết các thành viên của làng Zen lại với nhau. Người rất sẵn lòng để nghe tâm sự của các Zenner. Chị Tú chính là người có thể tháo gỡ được những vướng mắc của các thành viên khi ngày đầu còn bỡ ngỡ tới Zen và cũng là người thúc đẩy cho Zenners được thỏa sức sáng tạo. Em xin gửi lời tri ân tới chị Tú ạ.

Em cảm ơn anh Huy, chị Vương. Hai anh chị rất giống với ba mẹ của em vậy, anh chị rất tốt bụng và quan tâm em trong thời gian em ở Zen. Anh Huy chính là người đã hướng dẫn em cưa gỗ và giúp em hoàn thành cái cổng cho “ Vườn Hạnh Phúc” đúng với ý nguyện của em ạ. Chị Vương là một người rất vui vẻ và nhiệt tình trong việc hướng dẫn em trở thành nữ công gia chánh đó. Em xin gửi lời tri ân tới hai anh chị ạ.

Con cảm ơn cô Hoa, cô Hoa đã dành cho con nhiều tình cảm và giúp đỡ con rất nhiều trong thời gian con ở Zen. Cô Hoa dễ thương lắm, cô rất hiền, là một người rất chịu khó lắng nghe và tiếp thu ý kiến của người khác. Con cũng đã học được của cô Hoa một vài món ăn chay rồi đó ạ. Con xin gửi lời tri ân tới cô ạ.

Cảm ơn anh Trung, người anh trai tốt bụng mang đến cho Zen nhiều tiếng cười và nhiều năng lượng tích cực. Anh gọi em theo một cách rất dễ thương: “ Cái Ly” và từ đó cả làng đều hay gọi em với một cái tên thân thương như vậy. Anh đã đóng vai trò là một người anh trai rất cưng chiều em gái của mình trong thời gian anh ở Zen. Và cảm ơn anh đã tin tưởng mở lòng sẻ chia nỗi niềm của mình tới Zenners. Em xin gửi lời tri ân tới anh ạ.

 

Em cảm ơn anh Tú. Anh Tú đã giúp em thực hành lòng kiên nhẫn trong việc hướng dẫn anh lau nhà. Và cuối cùng anh Tú cũng đã tốt nghiệp được khóa lau nhà của làng Zen rồi. Cảm ơn anh đã mở lòng để sẻ chia những điều chân thật, anh Tú không nói nhiều nhưng anh Tú rất dễ mến. Em xin gửi lời tri ân tới anh ạ.

Con cảm ơn cô Chín, cảm ơn chị Vân, cảm ơn Hiền đã đi cùng con qua một đoạn trải nghiệm. Cùng nhau mở lòng sẻ chia nỗi niềm sâu thẳm và để cho cái Ly thấy được một điều rằng có rất nhiều người đồng điệu và có cùng ý niệm với mình. Cái Ly xin gửi lời tri ân từ nhân duyên này tới mọi người ạ.

Em xin gửi lời tri ân tới các anh chị Zenner đã góp mặt trong cộng đồng của làng Zen để cùng nhau lan tỏa những ý niệm thiện lành và những hình ảnh tích cực tới cộng đồng ạ. Chỉ cần ta hào phóng cho đi sự bình an, tình thương rộng rãi và sự sáng trong của chính ta đấy cũng chính là cách ta tri ân cuộc đời này.

Zen đã cho em cảm giác rất an toàn và thân thuộc nên khoảng thời gian sống tại Zen em đã cho phép bản thân mình được buông thư, tạm bỏ hết đi những bộn bề của cuộc sống để sống trong chánh niệm. Và từ đây Zen đã giống như ngôi nhà thứ hai của em, mỗi khi mệt mỏi và muốn dừng lại nghỉ ngơi em đã biết tìm đến nơi đâu để trở về.

Cảm ơn làng Zen, biết ơn Zen rất nhiều vì đã giúp em nhìn rõ hơn về con đường mà mình đi phía trước. Nếu các Zenner mệt mỏi quá thì hãy cho phép mình dừng chân lại một chút để nghỉ ngơi, để lấy lại nguồn năng lượng tích cực và Zen sẽ luôn ở đây rộng mở cánh cửa để chờ người trở về nhà.

Gửi lời tri ân và những niệm lành tới làng Zen thân thương!

                                                                                               Người viết thư:

                                                                                                      Cái Ly.  

5 0 120 10.0
Đánh giá của bạn
1+
2+
3+
4+
5+
6+
7+
8+
9+
10+

Bình Luận

Đăng nhập để bình luận cho bài viết