Và Zen nơi tôi kết hôn với người mình yêu | Ms. Tú
Nó - một đứa con gái từ nhỏ đã được cắt đầu đinh, quần cọc cởi trần áo vắt trên vai. Lẽo đẽo theo sau ba vào những trưa hè ra bờ sông hóng gió.
Những ngày tuổi thơ đó có lẽ đã vô hình tạo tác cho nó cái tính nam hơi lấn ác sự nữ tính của một đứa vốn dĩ là con gái.
Rồi khi lớn lên. Với tính tình bộc trực nóng nảy, nó giữ nguyên vậy mà lần lượt bước vào các mối tình và rồi lần lượt chia tay. Đã là “chia” thì dù chủ động hay bị động, hay nói bằng teen ngữ dù là người đá hay người bị đá đi nữa thì trong lòng vẫn là những vết xước đến sợ yêu.
Năm qua 30 tuổi. Gặp ai cũng hỏi “khi nào mới chịu lấy chồng?”. Nó đến chịu, nhìn những hoàn cảnh các chị em xung quanh đến khổ sở vì chồng nhậu, chồng lười, chồng nhạt, chồng vũ phu bạo lực,… rồi lại con bệnh, con nghịch, con hư, con dại,…
“Dạ, còn trẻ mà từ từ rồi cưới ạ” - nó cười trả lời cho qua chuyện,
Năm 32 tuổi. Ba má nó không còn nhắc gì đến chuyện cưới sinh. Hy vọng gì với đứa con gái chưa có người yêu lại lên núi sống với chim, cu, chó, mèo,… cái nơi mà sóng điện thoại còn không bắt tới.
Ấy vậy mà, cái năm đó nó lại dắt người yêu về ra mắt. Lại còn bàn tính chuyện xa xôi.
“Lần này có vẻ như nó sẽ lấy chồng thật” - ông bà già thở phào nhẹ nhõm.
Còn nó, cũng thở phào nhẹ nhõm. Vì giờ đây nó đã có một tình yêu to lớn.Tình yêu này giúp nó đủ dũng cảm rẽ qua một con đường mới. Con đường này không có so sánh hơn thua, không chạy đua cho bằng bạn bằng bè. Tình yêu này giúp nó đủ mạnh mẽ để đi đến cùng, không lung lay dù gặp nhiều tác động.
Ồ! Hoá ra đó mới chính là cái tính Nam thiêng liêng mà tạo tác đã ban cho nó. Và,
Nó có thời gian để tỉ tê với cây cối, trò chuyện với chó mèo… nó nhận ra sự sống tràn ngập ở xung quanh. Luôn ý thức cẩn trọng để không tổn hại đến những sinh vật bé nhỏ dưới chân mình. Hạt giống của lòng trắc ẩn cũng nảy mầm từ đó.
Nhưng hơn hết, nó thấy mình làm mà như không làm. Khoẻ làm, mệt nghỉ. Chẳng cần KPI cũng có thể cố gắng, không cần ngày cuối tuần vẫn có thể thảnh thơi. Sống đúng trong nhịp bước của chính mình không ngước lên, nhìn xuống.
Đó chẳng phải là tính nữ hay sao?
Tình yêu đẹp nhất là tình yêu chính bản thân mình
Hôn nhân thiêng liêng nhất là tự kết hôn với chính mình bằng cách để cho cả tính nam với sự mạnh mẽ, quyết liệt, can đảm,… và tính nữ với lòng trắc ẩn, hiền hòa mát lạnh như con suối nương theo dòng chảy của tự nhiên mà uốn lượn tưới tẩm hai bên bờ xanh mát.
Ms Tú
29.09.2023